Trung tâm tiếng Trung Quận 10 thi thử HSK online bài 8

Trung tâm tiếng Trung Quận 10 thi thử HSK online bài 8
5/5 - (2 bình chọn)

Tài liệu về Trung tâm tiếng Trung Quận 10 thi thử HSK online

Trung tâm tiếng Trung Quận 10 thi thử HSK online bài 8 là bài giảng mới nhất hôm nay của Thầy Vũ chuyên luyện thi chứng chỉ tiếng Trung HSK cấp tốc cho các bạn học viên và thí sinh tại Trung tâm tiếng Trung ChineMaster Quận 10 TP HCM trong Sài Gòn Thành phố Hồ Chí Minh. Nội dung giáo án giảng dạy lớp tiếng Trung HSK online ngày 25 tháng 3 năm 2021 được chúng tôi chia sẻ lại trên website luyện thi HSK online này. Các bạn chú ý đón xem những bài giảng online mới nhất mỗi ngày trên kênh này nhé. Với lộ trình học tiếng Trung HSK online uy tín và bài bản rất chuyên nghiệp, hôm nay chúng ta sẽ được Thầy Vũ hướng dẫn cách luyện tập và nâng cao kỹ năng kỹ năng đọc hiểu tiếng Trung HSK ứng dụng tương đương với trình độ tiếng Trung HSK 4, tiếng Trung HSK 5 và tiếng Trung HSK 6. Các bạn rủ thêm những người khác vào ôn thi chứng chỉ HSK online miễn phí cùng trên kênh này nữa nhé.

Dưới đây chính là ứng dụng thi thử HSK online miễn phí do Thạc sĩ Nguyễn Minh Vũ sáng tạo ra để giúp các bạn có thể nâng cao được trình độ tiếng Trung của mình.

Ứhg dụng thi thử HSK online miễn phí

Các bạn muốn xem lại những bài giảng đã được đăng tải thì hãy truy cập vào chuyên mục sau do Thạc sĩ Nguyễn Minh Vũ soạn thảo nhé.

Các bạn nhớ truy cập vào link sau để xem lại bài giảng Trung tâm tiếng Trung Quận 10 thi thử HSK online bài 7 hôm qua nhé.

Trung tâm tiếng Trung Quận 10 thi thử HSK online bài 7

Các bạn hãy nhanh tay truy cập vào link dưới đây để tải được bộ gõ tiếng Trung sogou pinyin mới nhất và hay nhất do Thạc sĩ Nguyễn Minh Vũ đăng tải,bộ gõ tiếng trung trên máy tính này không những giúp các bạn thành thạo hơn trong việc ghi nhớ chữ viết mà còn nâng cao thêm khả năng học tiếng Trung của các bạn.

Hướng dẫn tải bộ gõ tiếng Trung sogou pinyin mới nhất

Trung tâm tiếng Trung Quận 10 thi thử HSK online bài 8 Thầy Vũ

Nội dung chi tiết bài giảng hôm nay của Trung tâm tiếng Trung Quận 10 thi thử HSK online bài 8 các bạn lưu ý đọc thật kỹ bài tập bên dưới.

当我们仍然不得不遭受如此多的污染和如此多的损失的时间时,如何才能真正实现生活呢?我们可以看看其他国家在这方面的经验,但我们得到的答案看起来并不好:经济发展的代价始终是环境退化,而且通常是寿命缩短的门票。

我认为问题根源在于城市和人口规划不当,解决方案并不在于“极具未来主义”的方法。

让我们只看法国殖民时代的一个方面。城镇规划。建筑物和交通系统交织在一起,将所有街道相互连接起来。 2019年的人口统计报告显示,还剑市中心区的人口密度约为每平方公里39,830人,是全国人口密度的137倍以上,甚至高于被认为是人口最稠密的国家之一的摩纳哥世界各地。还剑市(Hoan Kiem)还拥有大约17,000家企业,但是由于该地区的相互连接的街道允许从一处到另一处的多条路径,所以交通堵塞的确不会经常发生。将其与城市边缘附近的交通进行比较,那里人们只能选择一两个选择的道路。

法国人也从未真正批准过摩天大楼,无论是在市区还是在郊区。这样的高层建筑不仅破坏了城市建筑,而且给交通系统带来了不必要的负担。

当您阅读这些内容时,这些建筑物正建在通向河内市中心的道路上留下的土地上。

我们需要自问:如果我们现在的生活意味着丧失我们呼吸新鲜空气和按照自己想要的方式度过时光的权利,那么我们将走向何方?

西贡只是另一个城市,还是还有其他地方

随着高耸的西贡天际线逐渐沦为普通的城市荒芜之地,现在是时候问:我们还剩下什么?

一位英国记者最近在亚洲各地旅行了一系列有关特大城市正在丧失或失去其鲜明特征的故事。

尼克·范·米德(Nick Van Mead)是英国著名报纸《卫报》的姊妹出版物《卫报》的副编辑。

西贡(Saigon)在他的名单上,他最终住在爱彼迎(Airbnb)的我家。

一天早晨,尼克看着窗外的西贡河,坐在窗边,narrow起眼睛。

然后他瞥了一眼,指着城市的摩天大楼,并指出西贡80%的建筑都是现代建筑。他说,这座城市现在看起来像亚洲任何其他城市。

尼克将这座城市与他十年前的最后一次旅行所记得的东西进行了比较,他说,有太多的事情使西贡变成了一个人们可以参观和离开的城市,而他们却没有牢记任何持久的印象。

他说,随着数百栋历史建筑被拆除以为现代房地产项目让路,这座城市的独特特征正在逐渐消失。

那天早上,尼克坐在离家不远的地方是冰箱,上面贴着我所去过的地方收集的磁铁。巴厘岛上有一个土著人的面具,Nasi Kandar的一部分,马来西亚米饭配各种咖喱,捷克啤酒开瓶器,曼谷笃笃,一杯慕尼黑啤酒,艾菲尔铁塔还有一个越南ao dai的女孩。

“西贡最特别的东西是什么?”他问,看着那些磁铁。

“独立宫,古芝隧道,巴黎圣母院,邮局,战争遗迹博物馆,别忘了banh mi和hu tiu(西贡人已适应他们口味的柬中面条汤)。”

后来,我带他去了第4区的通丹街,这是西贡最著名的美食街之一。

矛盾的相遇

在路边的一家餐馆里,尼克把所有的精力都集中在完成一碗mi vit tiem上,这是一种唐人街风格的汤面,配以草药汤和烤制的鸭肉,我不停地谈论越南的街头饮食文化。

像我们一样全神贯注,我们没有注意附近骑着摩托车的两名当地男子。在我们意识到这一点之前,一个骑着马车的人跳下车,冲到尼克坐在的地方,抓住了他放在桌子脚下的背包。

就在我们惊呆了发生的事情时,经营餐馆的那个女人的女儿大叫他们迷路,并向小偷挥舞着半汤匙的长汤勺。几乎立即,母亲带着不下一个蹒跚学步的孩子,加入进来,大喊大叫。

随着局势的失控,两个强盗撤退了,留下了我们,尤其是尼克,他仍然目瞪口呆,下巴掉下来,握着一块鸭骨头,汗水从脸上流到碗里,和剩下的肉汤混合在一起。白菜。

想要的小偷走后,餐厅老板解开了湿纸巾,然后交给了尼克。她面带微笑,用越南语告诉他要继续享受他的晚餐,好像几秒钟前什么都没发生。

尼克找到了声音。 “这个城市最特别的是人民。这也是越南的身份。”

我请他解释他的意思是我们的国家身份。他回答说:“这就是让其他地方的人们能够将西贡人与中国人区分开来,或者将西贡人与曼谷或新加坡以及世界上任何其他城市区分开来的原因。”

这是一种比以往任何时候都感觉到的遗产。尼克感到,越南南方人不拘一格,真诚和友善,也随和,与他自己的人民不同,他总是“要求太多”。

好像居民的个性是城市的“基因”,创造了城市的核心身份,吸引了人们,并使他们记住并谈论了它。

尼克分享了他对美国人,英国人和法国人的一些个人看法之后,尼克说,尽管经济发展风暴将HCMC变成了新加坡或汉城,但是却没有改变一件事,即其人民的性格。 ew!对我来说,这是一种解脱。

西贡的现代标志性建筑Bitexco摩天大楼,从拥有数十年历史的居住区走廊中看到。

城市与人类没有太大不同,因为乍看之下很难分辨一个人的真实性格。因此,那些只为游览一个地方而去的人会发现很难感觉到它的真实个性。为此,游客必须更深入地探究当地人的生活,从最宽的林荫大道到最窄的小巷。肤浅的外观不会透露太多,至少在整个社会的心脏中不会透露出所有观念,信念,志向和欲望的细微差别。

我叫西贡回家。我在这里谋生。我观察并做出选择。我知道在我家附近的街道拐角处有一个坑洼,每次下雨我都应该避免。我知道我应该在晚上关闭窗户,以保护耳朵免受卡拉OK歌唱的侵害,并使我的公寓免受木炭炉子冒出的浓烟的侵害。炭火炉是在街道的另一侧烤猪肉的。

尼克注意到了不同的事情,并向世界宣告了。他描述了位于市中心的同归街,说它说明了正在发生的“变化的规模”。

“ 20世纪初期的装饰艺术和现代主义建筑在越南战争中逐渐衰落,但该地区近来复兴了,古驰(Gucci),迪奥(Dior)和路易威登(Louis Vuitton)的商店…”,以及西贡河沿岸的亮点Days是“一个耀眼的陈列室,里面有一辆亮黄色的兰博基尼Huracán超级跑车和三种不同的Bentley模型……”最后,“历史悠久的市中心越来越多地被泛滥的建筑所笼罩,它可以在亚洲的任何地方使用。”

鉴于《卫报》享有世界各地的读者群,尼克的著作本来会被很多人读过,这是一种令人发指的起诉书,挽救的恩宠是这座城市友好,好客的人。

这种节省的恩典具有很高的价值。这是一种间接的旅游服务,可在游客心中留下持久的印象。它弥补了其他方面的缺陷。游客对当地人的文化认同,习俗和行为的好感是旅游业中高价值的特殊产品。该产品可满足旅行者的“无形”需求,例如学习和了解新文化并享受文化交流。一个人超过90%的支出决定都来自大脑的下丘脑,这也决定了人类的情绪。

不难发现称赞越南人民是越南旅游业强项的外国文章。这些年来,越南屡次出现在世界上最友好的国家/地区名单中,而美国网站和国际网站等国际网站也证明了这一点。

同时,不难意识到,作为旅游资源的当地人没有被纳入该行业的任何发展总体规划中。当然,在这样的计划中包括无形因素并不容易,但是认识到它具有非常关键的,切实的影响值得政策制定者,企业和其他利益相关者关注。

具有讽刺意味的是,在全球化模糊边界的时代,各国定义自己的特征的需求比以往任何时候都变得更加重要。报告详细介绍了语言和其他文化特征在世界许多地方如何消失,城市景观的同质化只是“现代性”正在破坏国家认同和国际多样性的最明显症状。

在越南,尽管近年来旅游业蓬勃发展,但代理商反复指出,我们的回头客率很低。

Phiên âm tiếng Trung HSK cho bài giảng này Trung tâm tiếng Trung Quận 10 thi thử HSK online bài 8

Dāng wǒmen réngrán bùdé bù zāoshòu rúcǐ duō de wūrǎn hé rúcǐ duō de sǔnshī de shíjiān shí, rúhé cáinéng zhēnzhèng shíxiàn shēnghuó ne? Wǒmen kěyǐ kàn kàn qítā guójiā zài zhè fāngmiàn de jīngyàn, dàn wǒmen dédào de dá’àn kàn qǐlái bìng bù hǎo: Jīngjì fāzhǎn de dàijià shǐzhōng shì huánjìng tuìhuà, érqiě tōngcháng shì shòumìng suōduǎn de ménpiào.

Wǒ rènwéi wèntí gēnyuán zàiyú chéngshì hé rénkǒu guī huá bùdāng, jiějué fāng’àn bìng bù zàiyú “jí jù wèilái zhǔyì” de fāngfǎ.

Ràng wǒmen zhǐ kàn fàguó zhímín shídài de yīgè fāngmiàn. Chéngzhèn guīhuà. Jiànzhú wù hé jiāotōng xìtǒng jiāozhī zài yīqǐ, jiāng suǒyǒu jiēdào xiānghù liánjiē qǐlái. 2019 Nián de rénkǒu tǒngjì bàogào xiǎnshì, hái jiàn shì zhōngxīn qū de rénkǒu mìdù yuē wèi měi píngfāng gōnglǐ 39,830 rén, shì quánguó rénkǒu mìdù de 137 bèi yǐshàng, shènzhì gāo yú bèi rènwéi shì rénkǒu zuì chóumì de guójiā zhī yī de mónàgē shìjiè gèdì. Hái jiàn shì (Hoan Kiem) hái yǒngyǒu dàyuē 17,000 jiā qì yè, dànshì yóuyú gāi dìqū de xiānghù liánjiē de jiēdào yǔnxǔ cóng yī chù dào lìng yī chǔ de duō tiáo lùjìng, suǒyǐ jiāotōng dǔsè díquè bù huì jīngcháng fāshēng. Jiāng qí yǔ chéngshì biānyuán fùjìn de jiāotōng jìnxíng bǐjiào, nàlǐ rénmen zhǐ néng xuǎnzé yī liǎng gè xuǎnzé de dàolù.

Fàguó rén yě cóng wèi zhēnzhèng pīzhǔnguò mótiān dàlóu, wúlùn shì zài shì qū háishì zài jiāoqū. Zhèyàng de gāocéng jiànzhú bùjǐn pòhuàile chéngshì jiànzhú, érqiě gěi jiāotōng xìtǒng dài lái liǎo bù bìyào de fùdān.

Dāng nín yuèdú zhèxiē nèiróng shí, zhèxiē jiànzhú wù zhèng jiàn zài tōng xiàng hénèi shì zhōngxīn de dàolù shàngliú xià de tǔdì shàng.

Wǒmen xūyào zìwèn: Rúguǒ wǒmen xiànzài de shēnghuó yìwèizhe sàngshī wǒmen hūxī xīnxiān kōngqì hé ànzhào zìjǐ xiǎng yào de fāngshì dùguò shíguāng de quánlì, nàme wǒmen jiāng zǒuxiàng héfāng?

Xīgòng zhǐshì lìng yīgè chéngshì, háishì hái yǒu qítā dìfāng

suízhe gāosǒng de xīgòng tiānjì xiàn zhújiàn lún wèi pǔtōng de chéngshì huāngwú zhī dì, xiànzài shì shíhòu wèn: Wǒmen hái shèng xià shénme?

Yī wèi yīngguó jìzhě zuìjìn zài yàzhōu gèdì lǚxíngle yī xìliè yǒuguān tèdà chéngshì zhèngzài sàngshī huò shīqù qí xiānmíng tèzhēng de gùshì.

Níkè·fàn·mǐ dé (Nick Van Mead) shì yīngguó zhùmíng bàozhǐ “wèi bào” de zǐmèi chūbǎn wù “wèi bào” de fù biānjí.

Xīgòng (Saigon) zài tā de míngdān shàng, tā zuìzhōng zhù zài ài bǐ yíng (Airbnb) de wǒjiā.

Yītiān zǎochén, níkè kànzhe chuāngwài de xīgòng hé, zuò zài chuāng biān,narrow qǐ yǎnjīng.

Ránhòu tā piēle yīyǎn, zhǐzhe chéngshì de mótiān dàlóu, bìng zhǐchū xīgòng 80%de jiànzhú dōu shì xiàndài jiànzhú. Tā shuō, zhè zuò chéngshì xiànzài kàn qǐlái xiàng yàzhōu rènhé qítā chéngshì.

Níkè jiāng zhè zuò chéngshì yǔ tā shí nián qián de zuìhòu yīcì lǚxíng suǒ jìdé de dōngxī jìnxíngle bǐjiào, tā shuō, yǒu tài duō de shìqíng shǐ xīgòng biàn chéngle yīgè rénmen kěyǐ cānguān hé líkāi de chéngshì, ér tāmen què méiyǒu láojì rènhé chíjiǔ de yìnxiàng.

Tā shuō, suí zhāo shù bǎi dòng lìshǐ jiànzhú bèi chāichú yǐwéi xiàndài fángdìchǎn xiàngmù rànglù, zhè zuò chéngshì de dútè tèzhēng zhèngzài zhújiàn xiāoshī.

Nèitiān zǎoshang, níkè zuò zài lí jiā bù yuǎn dì dìfāng shì bīngxiāng, shàngmiàn tiēzhe wǒ suǒ qùguò dì dìfāng shōují de cítiě. Bālí dǎo shàng yǒu yīgè tǔzhù rén de miànjù,Nasi Kandar de yībùfèn, mǎláixīyà mǐfàn pèi gè zhǒng gālí, jiékè píjiǔ kāi píng qì, màngǔ dǔ dǔ, yībēi mìníhēi píjiǔ, ài fēi ěr tiětǎ hái yǒu yīgè yuènán ao dai de nǚhái.

“Xīgòng zuì tèbié de dōngxī shì shénme?” Tā wèn, kànzhe nàxiē cítiě.

“Dúlì gōng, gǔ zhī suìdào, bālí shèngmǔ yuàn, yóujú, zhànzhēng yíjī bówùguǎn, bié wàngle banh mi hé hu tiu(xīgòng rén yǐ shìyìng tāmen kǒuwèi de jiǎn zhōng miàntiáo tāng).”

Hòulái, wǒ dài tā qùle dì 4 qū de tōng dān jiē, zhè shì xīgòng zuì zhùmíng dì měishí jiē zhī yī.

Máodùn de xiāngyù

zài lù biān de yījiā cānguǎn lǐ, níkè bǎ suǒyǒu de jīnglì dōu jízhōng zài wánchéng yī wǎn mi vit tiem shàng, zhè shì yī zhǒng tángrénjiē fēnggé de tāngmiàn, pèi yǐ cǎoyào tāng hé kǎo zhì de yā ròu, wǒ bù tíng de tánlùn yuènán de jiētóu yǐnshí wénhuà.

Xiàng wǒmen yīyàng quánshénguànzhù, wǒmen méiyǒu zhùyì fùjìn qízhe mótuō chē de liǎng míng dāngdì nánzǐ. Zài wǒmen yìshí dào zhè yīdiǎn zhīqián, yīgè qízhe mǎchē de rén tiào xià chē, chōng dào níkè zuò zài dì dìfāng, zhuā zhùle tā fàng zài zhuōzi jiǎoxià de bèibāo.

Jiù zài wǒmen jīng dāile fāshēng de shìqíng shí, jīngyíng cānguǎn dì nàgè nǚrén de nǚ’ér dà jiào tāmen mílù, bìng xiàng xiǎotōu huīwǔzhe bàn tāngchí de cháng tāng sháo. Jīhū lìjí, mǔqīn dàizhe bùxià yīgè pánshān xué bù de háizi, jiārù jìnlái, dà hǎn dà jiào.

Suízhe júshì de shīkòng, liǎng gè qiángdào chètuìle, liú xiàle wǒmen, yóuqí shì níkè, tā réngrán mùdèngkǒudāi, xiàbā diào xiàlái, wòzhe yīkuài yā gǔtou, hànshuǐ cóng liǎn shàng liú dào wǎn lǐ, hé shèng xià de ròu tāng hùnhé zài yīqǐ. Báicài.

Xiǎng yào de xiǎo tōu zǒu hòu, cāntīng lǎobǎn jiě kāile shī zhǐjīn, ránhòu jiāo gěileníkè. Tā miàn dài wéixiào, yòng yuènán yǔ gàosù tā yào jìxù xiǎngshòu tā de wǎncān, hǎoxiàng jǐ miǎo zhōng qián shénme dōu méi fāshēng.

Níkè zhǎodàole shēngyīn. “Zhège chéngshì zuì tèbié de shì rénmín. Zhè yěshì yuènán de shēnfèn.”

Wǒ qǐng tā jiěshì tā de yìsi shì wǒmen de guójiā shēnfèn. Tā huídá shuō:“Zhè jiùshì ràng qítā dìfāng de rénmen nénggòu jiāng xīgòng rén yǔ zhōngguó rén qūfēn kāi lái, huòzhě jiāng xīgòng rén yǔ màngǔ huò xīnjiāpō yǐjí shìjiè shàng rènhé qítā chéngshì qūfēn kāi lái de yuányīn.”

Zhè shì yī zhǒng bǐ yǐwǎng rènhé shíhòu dōu gǎnjué dào de yíchǎn. Níkè gǎndào, yuènán nánfāng rén bùjū yī gé, zhēnchéng hé yǒushàn, yě suíhe, yǔ tā zìjǐ de rénmín bùtóng, tā zǒng shì “yāoqiú tài duō”.

Hǎoxiàng jūmín de gèxìng shì chéngshì de “jīyīn”, chuàngzàole chéngshì de héxīn shēnfèn, xīyǐnle rénmen, bìng shǐ tāmen jì zhù bìng tánlùnle tā.

Níkè fēnxiǎngle tā duì měiguó rén, yīngguó rén hé fàguó rén de yīxiē ge rén kànfǎ zhīhòu, níkè shuō, jǐnguǎn jīngjì fāzhǎn fēngbào jiāng HCMC biàn chéngle xīnjiāpō huò hànchéng, dànshì què méiyǒu gǎibiàn yī jiàn shì, jí qí rénmín dì xìnggé. Ew! Duì wǒ lái shuō, zhè shì yī zhǒng jiětuō.

Xīgòng de xiàndài biāozhì xìng jiànzhú Bitexco mótiān dàlóu, cóng yǒngyǒu shù shí nián lìshǐ de jūzhù qū zǒuláng zhòng kàn dào.

Chéngshì yǔ rénlèi méiyǒu tài dà bùtóng, yīnwèi zhà kàn zhī xià hěn nán fēnbiàn yīgèrén de zhēnshí xìnggé. Yīncǐ, nàxiē zhǐ wèi yóulǎn yīgèdìfāng ér qù de rén huì fāxiàn hěn nán gǎnjué dào tā de zhēnshí gèxìng. Wèi cǐ, yóukè bìxū gēng shēnrù dì tànjiù dāngdì rén de shēnghuó, cóng zuì kuān de lín yīn dàdào dào zuì zhǎi de xiǎo xiàng. Fūqiǎn de wàiguān bù huì tòulù tài duō, zhìshǎo zài zhěnggè shèhuì de xīnzàng zhōng bù huì tòulù chū suǒyǒu guānniàn, xìnniàn, zhìxiàng hé yùwàng de xìwéi chābié.

Wǒ jiào xīgòng huí jiā. Wǒ zài zhèlǐ móushēng. Wǒ guānchá bìng zuò chū xuǎnzé. Wǒ zhīdào zài wǒjiā fùjìn de jiēdào guǎijiǎo chù yǒuyīgè kēng wā, měi cì xià yǔ wǒ dū yīnggāi bìmiǎn. Wǒ zhīdào wǒ yīnggāi zài wǎnshàng guānbì chuānghù, yǐ bǎohù ěrduǒ miǎn shòu kǎlā OK gēchàng de qīnhài, bìng shǐ wǒ de gōngyù miǎn shòu mùtàn lúzǐ mào chū de nóng yān de qīnhài. Tànhuǒ lú shì zài jiēdào de lìng yī cè kǎo zhūròu de.

Níkè zhùyì dào liǎo bùtóng de shìqíng, bìng xiàng shìjiè xuāngàole. Tā miáoshùle wèiyú shì zhōngxīn de tóng guī jiē, shuō tā shuōmíngliǎo zhèngzài fāshēng de “biànhuà de guīmó”.

“20 Shìjì chūqí de zhuāngshì yìshù hé xiàndài zhǔyì jiànzhú zài yuènán zhànzhēng zhōng zhújiàn shuāiluò, dàn gāi dìqū jìnlái fùxīngle, gǔchí (Gucci), dí’ào (Dior) hé lùyì wēi dēng (Louis Vuitton) de shāngdiàn…”, Yǐjí xīgòng hé yán’àn de liàngdiǎn Days shì “yīgè yàoyǎn de chénliè shì, lǐmiàn yǒu yī liàng liàng huángsè de lánbójīní Huracán chāojí pǎochē hé sān zhǒng bùtóng de Bentley móxíng……” zuìhòu,“lìshǐ yōujiǔ de shì zhōngxīn yuè lái yuè duō dì bèi fànlàn de jiànzhú suǒ lóngzhào, tā kěyǐ zài yàzhōu de rènhé dìfāng shǐyòng.”

Jiànyú “wèi bào” xiǎngyǒu shìjiè gè dì de dúzhě qún, níkè de zhùzuò běnlái huì bèi hěnduō rén dúguò, zhè shì yī zhǒng lìng rén fàzhǐ de qǐsù shū, wǎnjiù de ēn chǒng shì zhè zuò chéngshì yǒuhǎo, hàokè de rén.

Zhè zhǒng jiéshěng de ēndiǎn jùyǒu hěn gāo de jiàzhí. Zhè shì yī zhǒng jiànjiē de lǚyóu fúwù, kě zài yóukè xīnzhōng liú xià chíjiǔ de yìnxiàng. Tā míbǔle qítā fāngmiàn de quēxiàn. Yóukè duì dāngdì rén de wénhuà rèntóng, xísú hé xíngwéi de hǎogǎn shì lǚyóu yè zhōnggāo jiàzhí de tèshū chǎnpǐn. Gāi chǎnpǐn kě mǎnzú lǚxíng zhě de “wúxíng” xūqiú, lìrú xuéxí hé liǎojiě xīn wénhuà bìng xiǎngshòu wénhuà jiāoliú. Yīgè rén chāoguò 90%de zhīchū juédìng dū láizì dànǎo de xià qiūnǎo, zhè yě juédìngle rénlèi de qíngxù.

Bù nán fāxiàn chēngzàn yuènán rénmín shì yuènán lǚyóu yè qiángxiàng de wàiguó wénzhāng. Zhèxiē niánlái, yuènán lǚcì chūxiàn zài shìjiè shàng zuì yǒuhǎo de guójiā/dìqū míngdān zhōng, ér měiguó wǎngzhàn hé guójì wǎngzhàn děng guójì wǎngzhàn yě zhèngmíngliǎo zhè yīdiǎn.

Tóngshí, bù nán yìshí dào, zuòwéi lǚyóu zīyuán dí dàng dì rén méiyǒu bèi nàrù gāi hángyè de rènhé fāzhǎn zǒngtǐ guīhuà zhōng. Dāngrán, zài zhèyàng de jìhuà zhōng bāokuò wúxíng yīnsù bìng bù róngyì, dànshì rènshí dào tā jùyǒu fēicháng guānjiàn de, qièshí de yǐngxiǎng zhídé zhèngcè zhìdìng zhě, qǐyè hé qítā lìyì xiāngguān zhě guānzhù.

Jùyǒu fèngcì yìwèi de shì, zài quánqiú huà móhú biānjiè de shídài, gèguó dìngyì zìjǐ de tèzhēng de xūqiú bǐ yǐwǎng rènhé shíhòu dōu biàn dé gèngjiā zhòngyào. Bàogào xiángxì jièshàole yǔyán hé qítā wénhuà tèzhēng zài shìjiè xǔduō dìfāng rúhé xiāoshī, chéngshì jǐngguān de tóng zhí huà zhǐshì “xiàndài xìng” zhèngzài pòhuài guójiā rèntóng hé guójì duōyàng xìng de zuì míngxiǎn zhèngzhuàng.

Zài yuènán, jǐnguǎn jìnnián lái lǚyóu yè péngbó fāzhǎn, dàn dàilǐ shāng fǎnfù zhǐchū, wǒmen de huítóukè lǜ hěn dī.

Phiên dịch tiếng Trung HSK online bài giảng Trung tâm tiếng Trung Quận 10 thi thử HSK online bài 8

Làm sao cuộc sống của chúng ta có thể thực sự viên mãn khi chúng ta vẫn phải chịu quá nhiều ô nhiễm và quá nhiều thời gian? Chúng ta có thể xem xét kinh nghiệm của các quốc gia khác về vấn đề này và câu trả lời mà chúng ta nhận được có vẻ không ổn: cái giá phải trả cho sự phát triển kinh tế luôn là sự suy thoái môi trường và thường là tấm vé cho tuổi thọ ngắn hơn.

Tôi tin rằng vấn đề bắt nguồn từ việc quy hoạch đô thị và dân cư không phù hợp và giải pháp không nằm ở những cách tiếp cận rất “tương lai”.

Chúng ta hãy nhìn vào một khía cạnh của thời Pháp thuộc. Quy hoạch đô thị. Các tòa nhà và hệ thống giao thông đan xen nhau, kết nối tất cả các con phố với nhau. Một báo cáo nhân khẩu học năm 2019 tiết lộ rằng quận Hoàn Kiếm ở trung tâm thành phố có mật độ dân số khoảng 39.830 người trên một km vuông, gấp 137 lần mật độ dân số của cả nước và thậm chí còn cao hơn Monaco, được coi là một trong những nơi có mật độ dân cư đông đúc nhất. các địa điểm trên thế giới. Hoàn Kiếm cũng có khoảng 17.000 cơ sở kinh doanh, tuy nhiên tình trạng tắc đường không thực sự xảy ra thường xuyên nhờ các tuyến phố thông nhau của quận, cho phép nhiều lối đi từ nơi này đến nơi khác. So sánh điều này với giao thông gần rìa thành phố, nơi mọi người chỉ có một hoặc hai lựa chọn cho con đường họ chọn.

Người Pháp cũng không bao giờ thực sự chấp thuận các tòa nhà chọc trời, cho dù ở khu vực trung tâm thành phố hay ngoại ô. Những tòa nhà cao tầng như vậy không chỉ phá hỏng kiến trúc đô thị mà còn tạo ra những gánh nặng không đáng có cho hệ thống giao thông.

Khi bạn đọc những dòng này, những tòa nhà như vậy đang được xây dựng ở bất kỳ vị trí đất nào còn sót lại dọc theo các con đường dẫn vào trung tâm thành phố Hà Nội.

Chúng ta cần tự hỏi bản thân mình điều này: Nếu cuộc sống hiện tại của chúng ta đồng nghĩa với việc mất đi quyền được hít thở không khí trong lành và dành thời gian theo cách chúng ta muốn, chúng ta sẽ đi đến đâu?

Sài Gòn chỉ là một thành phố khác, hay là một thành phố nào đó xa hơn

Với đường chân trời Sài Gòn cao vút xuống thành một đô thị chung chung nhạt nhẽo, đã đến lúc bạn phải tự hỏi: chúng ta còn lại gì?

Một phóng viên người Anh gần đây đã đi khắp châu Á để tìm một loạt câu chuyện về việc các siêu đô thị đang dần mất đi hoặc mất đi những đặc điểm phân biệt của chúng.

Nick Van Mead là phó tổng biên tập của Guardian Cities, một ấn phẩm chị em của tờ báo nổi tiếng của Anh, The Guardian.

Sài Gòn nằm trong danh sách của anh ấy và cuối cùng anh ấy đã ở lại nhà tôi nhờ Airbnb.

Một buổi sáng, Nick ngồi bên cửa sổ và nheo mắt nhìn dòng sông Sài Gòn chảy trong nắng.

Sau đó, ông nhìn lên, chỉ tay vào những tòa nhà chọc trời trong thành phố và nhận xét rằng 80 phần trăm Sài Gòn đã được xây dựng với kiến trúc hiện đại. Thành phố này bây giờ trông giống như bất kỳ thành phố nào khác ở châu Á, ông nói.

So sánh thành phố với những gì anh nhớ trong chuyến đi cuối cùng đến đây, 10 năm trước, Nick cho biết có quá nhiều thứ đã biến Sài Gòn thành một thành phố mà mọi người sẽ chỉ ghé thăm và rời đi, mà không có bất kỳ ấn tượng lâu dài nào đọng lại trong tâm trí của họ.

Những đặc điểm độc đáo của thành phố đang mất dần khi hàng trăm tòa nhà lịch sử bị phá bỏ để nhường chỗ cho các dự án bất động sản hiện đại, ông nói.

Không xa nơi Nick đang ngồi sáng hôm đó là chiếc tủ lạnh mà tôi đã dán những cục nam châm thu thập được từ những nơi tôi đã đến thăm. Có một chiếc mặt nạ của người bản địa ở Bali, một phần Nasi Kandar, một món cơm hấp của Malaysia ăn kèm với nhiều loại cà ri, dụng cụ khui chai bia Séc, xe tuk tuk ở Bangkok, một ly bia của Munich, tháp Eiffel và một cô gái trong tà áo dài Việt Nam.

“Những điều đặc biệt nhất của Sài Gòn là gì?” anh hỏi, nhìn vào những cục nam châm đó.

“Dinh Độc Lập, Đường hầm Củ Chi, Nhà thờ Đức Bà, Bưu điện, Bảo tàng Chứng tích Chiến tranh, và đừng quên bánh mì và hủ tíu (một loại phở Campuchia-Trung Quốc mà người Sài Gòn đã biến tấu theo khẩu vị của họ).”

Sau đó, tôi đưa anh đến đường Tôn Đản, quận 4, một trong những con đường ẩm thực nổi tiếng nhất Sài Gòn.

Một cuộc gặp gỡ nghịch lý

Tại một quán ăn ven đường, khi Nick tập trung toàn bộ sự chú ý của mình để hoàn thành một tô mi vit tiem, một món phở kiểu Phố Tàu với nước dùng thảo mộc và thịt vịt quay, tôi đã nói không ngừng về văn hóa ẩm thực đường phố Việt Nam.

Mải mê mải miết, chúng tôi không để ý đến hai người đàn ông địa phương đi xe máy đến gần bàn chúng tôi. Trước khi chúng tôi nhận ra điều đó, một người cưỡi ngựa đã nhảy xuống, lao đến chỗ Nick đang ngồi và giật lấy chiếc ba lô anh ta đặt dưới chân bàn.

Ngay cả khi chúng tôi nhìn thấy những gì đang xảy ra, con gái của người phụ nữ đang điều hành quán ăn, đã hét lên để họ đi lạc và vung chiếc muôi súp dài bằng nửa cũ về phía tên trộm. Gần như ngay lập tức, người mẹ đang bế một đứa trẻ mới biết đi, tham gia, la hét và la hét.

Tình thế vượt quá tầm tay, hai tên cướp rút lui, để lại chúng tôi, riêng Nick vẫn còn choáng váng, há hốc mồm, tay cầm miếng xương vịt, mồ hôi nhễ nhại trên mặt vào tô mì quyện với nước dùng còn sót lại. Bok choy.

Khi những tên trộm muốn rời đi, chủ nhà hàng đã gói khăn giấy ướt và đưa nó cho Nick. Mỉm cười, cô nói với anh bằng tiếng Việt rằng hãy tiếp tục thưởng thức bữa ăn của mình, như thể không có gì xảy ra vài giây trước đó.

Nick đã tìm thấy giọng nói của mình. “Điều đặc biệt nhất của thành phố này là con người. Đây cũng là bản sắc của Việt Nam”.

Tôi yêu cầu anh ấy giải thích ý của anh ấy về bản sắc dân tộc của chúng tôi. Ông trả lời: “Đó là điều cho phép người dân các nơi khác phân biệt người Sài Gòn với người Hoa, hay Sài Gòn với Bangkok hay Singapore và bất kỳ thành phố nào khác trên thế giới.”

Đó là một di sản được cảm nhận nhiều hơn được nhìn thấy. Người miền Nam Việt Nam, Nick cảm thấy, rất cởi mở, chân thành và tốt bụng, và cũng dễ tính, không giống như người dân của anh, những người “luôn đòi hỏi quá nhiều”.

Nó như thể tính cách của cư dân là “gen” của một thành phố, tạo nên bản sắc cốt lõi của nó, thu hút mọi người đến với nó và khiến họ nhớ về nó và nói về nó.

Sau khi chia sẻ một vài quan sát cá nhân của mình về người Mỹ, người Anh và người Pháp, Nick nói rằng trong khi cơn bão phát triển kinh tế đang biến TP.HCM thành Singapore hay Seoul, nhưng có một điều không thay đổi, đó là tính cách của người dân nơi đây. Chà! Đó là một sự nhẹ nhõm, đối với tôi.

Biểu tượng hiện đại của Sài Gòn, tòa nhà chọc trời Bitexco, được nhìn thấy qua hành lang của những khu sinh hoạt hàng chục năm tuổi.

Một thành phố không khác con người là mấy ở chỗ, thoạt nhìn không dễ nói lên tính cách thực sự của một người. Vì vậy, những người ghé qua một nơi chỉ để tham quan sẽ khó cảm nhận được tính cách thực sự của nó. Để làm như vậy, du khách phải tìm hiểu sâu hơn về các tầng khác nhau trong cuộc sống của người dân địa phương, từ những đại lộ rộng nhất cho đến những con hẻm hẹp nhất. Một cái nhìn bề ngoài sẽ không tiết lộ nhiều, ít nhất là tất cả các sắc thái của ý tưởng, niềm tin, khát vọng và mong muốn trong lòng của một xã hội.

Tôi gọi Sài Gòn là nhà. Tôi kiếm sống ở đây. Tôi quan sát và tôi đưa ra lựa chọn. Tôi biết có một ổ gà ở góc đường gần chỗ tôi ở mà tôi nên tránh mỗi khi trời mưa. Tôi biết rằng tôi nên đóng cửa sổ vào buổi tối để bảo vệ tai khỏi tiếng hát karaoke và che chắn căn hộ của tôi khỏi khói bốc ra từ bếp than nơi thịt lợn được nướng ở bên kia đường.

Nick nhận thấy những điều khác nhau và nói điều đó với thế giới. Mô tả về đường Đồng Khởi ở trung tâm thành phố, ông nói rằng nó thể hiện “quy mô của sự thay đổi” đã diễn ra.

“Các tòa nhà theo trường phái trang trí nghệ thuật và hiện đại đầu thế kỷ 20 đã suy tàn trong Chiến tranh Việt Nam, nhưng khu vực này đã trải qua một thời kỳ phục hưng muộn màng với các cửa hàng của Gucci, Dior và Louis Vuitton …” và điểm nổi bật dọc sông Sài Gòn này ngày là “một phòng trưng bày lộng lẫy với siêu xe Lamborghini Huracán màu vàng sáng và ba mẫu Bentley khác nhau …” và cuối cùng, “trung tâm lịch sử ngày càng tràn ngập kiến trúc chung chung có thể ở bất cứ đâu ở châu Á.”

Với lượng độc giả trên toàn thế giới mà The Guardian yêu thích, tác phẩm của Nick hẳn sẽ được nhiều người đọc, và đó là một bản cáo trạng chết tiệt đủ loại, ơn cứu độ là những người dân thân thiện, hiếu khách của thành phố.

Ơn tiết kiệm này có giá trị cao. Nó là một dịch vụ du lịch gián tiếp tạo ra những ấn tượng lâu dài trong tâm trí du khách. Nó bù đắp cho những khiếm khuyết trong các khía cạnh khác. Ấn tượng tốt của du khách về bản sắc văn hóa, phong tục tập quán và ứng xử của người dân địa phương ở một nơi là sản phẩm đặc biệt có giá trị cao trong ngành du lịch. Nó là một sản phẩm đáp ứng nhu cầu “phi vật thể” của du khách như tìm hiểu và hiểu sâu hơn về các nền văn hóa mới và giao lưu văn hóa. Hơn 90% quyết định chi tiêu của một người xuất phát từ vùng dưới đồi của não, nơi cũng quyết định cảm xúc của con người.

Không khó để tìm thấy những bài báo nước ngoài ca ngợi con người Việt Nam là thế mạnh của ngành du lịch cả nước. Trong nhiều năm qua, Việt Nam liên tục góp mặt trong danh sách các quốc gia thân thiện nhất thế giới, được các trang quốc tế như American Hubpages và InterNations chứng thực.

Đồng thời, không khó để nhận ra rằng địa phương, vốn là tài nguyên du lịch, không nằm trong bất kỳ quy hoạch tổng thể phát triển nào của ngành. Tất nhiên, không dễ dàng để đưa một yếu tố vô hình vào các kế hoạch như vậy, nhưng việc nhận ra rằng nó có tác động rất quan trọng, hữu hình đòi hỏi sự chú ý của các nhà hoạch định chính sách, doanh nghiệp và các bên liên quan khác.

Trớ trêu thay, trong thời đại toàn cầu hóa xóa nhòa ranh giới, nhu cầu của các quốc gia để xác định các đặc điểm riêng của mình trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Các báo cáo đã trình bày chi tiết cách ngôn ngữ và các đặc điểm văn hóa khác đang biến mất ở nhiều nơi trên thế giới và sự đồng nhất của cảnh quan đô thị chỉ là triệu chứng dễ thấy nhất của sự “hiện đại” làm xói mòn bản sắc dân tộc và sự đa dạng quốc tế.

Ở Việt Nam, bất chấp sự bùng nổ du lịch trong những năm gần đây, các cơ quan liên tục chỉ ra rằng chúng ta có tỷ lệ khách quay lại thấp.

Trên đây là nội dung chi tiết của bài giảng Trung tâm tiếng Trung Quận 10 thi thử HSK online bài 8 ngày hôm nay,các bạn đừng quên lưu bài giảng về học dần nhé,chúc các bạn có một buổi học vui vẻ nhé.

Was this helpful?

1 / 0

Trả lời 0